Câu chuyện này vào thời điểm bài này được đăng lên đã có hơn 10.000 like. Cũng dễ hiểu vì đó là một câu chuyện đơn giản nhưng vô cùng ý nghĩa cho cuộc sống qua “giọng kể” phong cách Giáo Sư Xoay. Mời các bạn đọc “truyện”:
Hồi bé bị nhốt trong nhà, chẳng có gì chơi, mình ngồi nhìn đàn kiến bu đen vào tha một con cào cào về tổ trông có vẻ rất chăm chỉ và mẫn cán thì lấy làm nể bọn kiến lắm. Nhưng sau này đi học mới biết thực ra với thể lực của kiến thì chỉ cần 2 – 3 con kiến khỏe mạnh là đủ sức khiêng con cào cào về tổ ngon lành.
Mình ngồi quan sát thì mới hiểu đàn kiến bu lại tuy rất đông nhưng con nào cũng kéo con mồi về hướng mình thành ra đông vui như vậy mà thực chất chỉ là một cuộc kéo co vô bổ. Lúc đó, bản năng của kiến là tha mồi về tổ đã khiến cho tổng hợp lực cuối cùng vẫn hướng về phía tổ nhiều hơn, (do số con đứng ở phía lôi về tổ nhiều hơn, những con khác là tranh giành nên bám vào các vị trí ngược lại, số này ít hơn), thế nên con mồi từ từ được lôi về tổ dù có lúc đi xiên đi xẹo do kéo co nhau.
Ngẫm trong cuộc sống, ai cũng muốn giành giật, co kéo cho mình, và đôi khi có những điều sai trái đã kéo lệch giá trị xã hội về hướng xấu. Nhưng mình tin là những người mong muốn làm điều tốt đẹp sẽ vẫn đông hơn. Vấn đề là ta đừng khoanh tay chờ cái xấu mệt rồi ta sẽ tốt, mà phải chấp nhận một cuộc giằng co đến cùng với cái xấu bằng cách mỗi người hãy cố gắng tốt từ những việc nhỏ, làm thêm được gì tốt là làm luôn thì dần dần chúng ta sẽ kéo được con cào cào tốt đẹp về tổ để nhậu chung.
Cụ thể lúc này thì mình vẫn đang làm việc lương thiện để kiếm sống. Bớt cho xã hội một thằng ăn hại cũng là một điều tốt nên làm. He he. Cố lên nào! Hò dô ta nào…